(Thethaovanhoa.vn) - Shankly, Lippi, Van Gaal, những HLV lớn đều có chu kỳ 10 năm thành công rực rỡ, nhưng rồi dần sa sút. Liệu Jose Mourinho có phải là ngoại lệ.
- Carlo Ancelotti: ‘Mourinho là HLV phù hợp nhất cho Chelsea lúc này’
- Chelsea 2-1 Dynamo Kiev: Những ai đã nỗ lực để cứu Mourinho?
- Mourinho xúc động cảm ơn CĐV Chelsea đã ủng hộ mình lúc khó khăn
- John Terry: 'Kẻ nào chống lại Mourinho sẽ không ra được khỏi phòng thay đồ'
- Bình luận: Ai thực sự muốn lật ghế của Mourinho?
Chelsea sa sút
Chu kỳ bình thường với một HLV lớn là 10 năm. Trước Liverpool cuối tuần rồi, Mourinho chỉ biết lừng khừng ở khu vực đường hầm dẫn ra sân vì còn mãi tranh cãi về việc bù giờ khiến Philippe Coutinho ghi bàn gỡ hòa cho đội khách ở cuối hiệp 1. Thứ Bảy này trong chuyến làm khách ở Stoke City, ông không chỉ bị cấm chỉ đạo, mà còn bị cấm cả tới sân bóng.
Với những ai thích hoài cổ, trước trận gặp Dynamo, họ sẽ nhớ lại trận hòa 1-1 nổi tiếng của Chelsea với Rosenborg 8 năm về trước, trận đấu cuối cùng của nhiệm kỳ thứ nhất của Mourinho ở Chelsea. Nhưng nhiều thay đổi đã diễn ra sau ngần ấy năm tháng. Năm 2007, Mourinho ra đi trong sự nuối tiếc của các CĐV và cầu thủ Stamford Bridge, vẫn là ngôi sao trẻ đang lên trong giới HLV đỉnh cao ở châu Âu và Chelsea chỉ kém ngôi đầu Premier League 2 điểm.
Lần này, ông đang bất lực trong việc làm giảm bớt đà rơi tự do của đội bóng áo xanh. Từ tháng 1 tới giờ, dù đã giành chức vô địch Premier League, Chelsea chỉ thắng được 17/29 trận ở mọi giải đấu. Mourinho có thể có danh sách những lý do giải thích cho thất bại của riêng ông, từ các trọng tài cho tới sự tăng cường lực lượng không hiệu quả vào mùa Hè, nhưng đằng sau tất cả các nguyên nhân cụ thể, còn một lời giải thích khác mang tính chu kỳ: Mourinho, với tài năng xuất chúng của ông, cũng chỉ là con người, và đã cạn kiệt vì thời gian.
Lịch sử của những chu kỳ
Louis van Gaal giành 8 danh hiệu lớn trong những năm tháng hoàng kim của ông 1992-1999. Nhưng kể từ đó tới nay, ông chỉ có thêm 2 chức VĐQG nữa ở Đức và Hà Lan. Fabio Capello 7 lần vô địch quốc gia và châu Âu giai đoạn 1992-2001, thêm 1 chức VĐQG nữa từ đó tới nay. Bill Shankly tái thiết lại Liverpool và ra đi ở tuổi 50 sau 9 năm chất đầy những danh hiệu. 9 chiếc cúp lớn của Arrigo Sacchi đều tới trong thời kỳ 1988-1990. Marcello Lippi giành cả 7 chức VĐQG và châu Âu của ông từ 1995 tới 2003 (và 1 World Cup 3 năm sau đó).
Tất nhiên cũng có những ngoại lệ, như Giovanni Trapattoni. Ông vô địch Serie A với Juve từ năm 1977 và Áo với Salzburg 30 năm sau đó. Alex Ferguson còn là một cây trường sinh vĩ đại hơn: Cúp C2 với Aberdeen năm 1983 và Champions League với Manchester United 25 năm sau đó. Nhưng cả hai bậc trưởng thượng đó cũng trải qua những giai đoạn khát danh hiệu kéo dài (với Ferguson là 8 năm liền).
Có thể rút ra gì về Mourinho từ những thực tế đó? Có lẽ đơn giản ông cũng chỉ là một trong rất nhiều “Người đặc biệt” đã xuất hiện rồi đi trên bầu trời bóng đá thế giới, và cũng phải chấp nhận tính chu kỳ khắc nghiệt của bóng đá, và của thời gian. Ông đã tạo ra 3 đội bóng cực kỳ thành công trong giai đoạn đỉnh cao sự nghiệp, 2003-2010. Porto giành Champions League ngoài dự đoán của mọi người năm 2004, tiếp theo đó là những cỗ máy chiến thắng thật sự, đỉnh cao là Chelsea 2004-05 và Inter Milan 2009-10. Trong những năm đỉnh cao 2003-2010 đó, Mourinho đã giành 9 chức vô địch quốc gia và châu Âu. Thập kỷ vừa qua, 2010-2015, ông mới có 2 chức VĐQG và xây dựng nên những đội bóng dần bị nhiễm độc ở Real Madrid và Chelsea. “Mourinho đốt cháy các cầu thủ của ông chỉ sau một năm rưỡi”, Capello nhận xét mới tuần này. “Tôi đã nghe điều đó khi ông ấy còn ở Madrid, và những gì xảy ra ở London là lời xác nhận”.
Capello rõ ràng hiểu rõ hơn ai hết. Câu hỏi “giờ sao đây?” chưa bao giờ nhức nhối như lúc này với Mourinho.
8 Chelsea đã mất 8 điểm sau khi dẫn trước ở Premier League mùa này, nhiều nhất giải. 2 Trong 5 mùa giải gần đây, Mourinho có 2 chức VĐQG và không đăng quang ở châu Âu lần nào. 9 Sau 11 trận ở Premier League mùa trước, Chelsea dẫn đầu với 9 chiến thắng, giờ họ đang xếp thứ 15 với chỉ 3 trận thắng. |
Trần Trọng
Thể thao & Văn hóa
Tags