Khi tiếp tục cáu kỉnh trong khu vực dành cho đội ngũ quan chức của Barcelona ở khán đài sân Coliseum vì nhận thẻ đỏ, HLV Xavi không thể dừng lại được sự rối loạn vì đã không còn cơ hội để thay đổi tỉ số trước Getafe.
Trận hòa này là sự kéo dài của những gì đã xảy ra từ mùa giải trước, nơi mà những trận đấu kết thúc với việc chỉ ghi được từ một bàn trở xuống chiếm đến 47,6% trong cả mùa giải ở La Liga của Barcelona, điều đó có nghĩa là đội bóng xứ Catalunya chưa thể cải thiện được sức mạnh của hàng công.
Sự nhức nhối từ Madrid
Mùa trước, ở trận khai màn gặp Vallecano tại Camp Nou, Barcelona rời khỏi sân đấu mà không ghi được bàn thắng nào sau khi kiểm soát 68% thời lượng thi đấu, thực hiện 21 cú sút, 6 trong đó trúng đích nhưng không ghi được bàn thắng nào.
Một chi tiết được chú ý không kém tỉ số 0-0 của trận đấu này là Sergio Busquets bị đuổi khỏi sân. Nó gần giống với những gì đã diễn ra ở Coliseum cuối tuần qua: Đội bóng xứ Catalunya kiểm soát bóng 75%, có 18 cú sút, 4 trúng đích và cũng không ghi được bàn nào. Raphinha nhận thẻ đỏ trong hiệp một.
Trong trận lượt về, đội bóng ngoại ô Madrid đánh bại Barcelona với tỉ số 2-1. Và Getafe, một đại diện khác của Madrid, càng làm trầm trọng hơn vấn đề của Xavi khi buộc đội bóng của HLV 43 tuổi chia điểm trong trận lượt về La Liga, cũng với tỉ số 0-0.
Điều này hiếm khi xảy ra trong kỉ nguyên của Leo Messi, không phải vì thiên tài người Argentina hiển nhiên là một sự bảo đảm của bàn thắng mà vì khi sở hữu một chân sút thường xuyên ghi được trên 30 bàn thắng một mùa như Robert Lewandowski mà không thể khiến cho chất lượng tấn công của câu lạc bộ tốt hơn, điều đó giống như một cơn đau âm ỉ mà các bác sĩ không thể chẩn đoán và điều trị.
Nó là phản đề của Xavi, người mà khi bắt đầu trở lại Camp Nou với tư cách của một HLV đã nói rằng: Barcelona là câu lạc bộ khó khăn nhất trên thế giới, vì bạn phải chơi tốt và giành chiến thắng. Không thể chỉ thắng 1-0 mà phải thắng thuyết phục, khiến tất cả phải tâm phục khẩu phục.
Nhưng cuối cùng thì việc thắng 1-0, phần lớn là những trận thắng đầy sợ hãi và căng thẳng, đã trở thành cách để đội bóng xứ Catalunya giành quyền thống trị La Liga trở lại sau 4 năm. Danh hiệu quan trọng hơn tất thảy những lý thuyết vẽ vời về triết lý bóng đá.
Có thể, Xavi cũng tôn trọng các cách tiếp cận trận đấu khác nhau và thể hiện sự hiểu biết về mọi đối thủ nhưng niềm tin vào việc một đội bóng càng kiểm soát bóng được nhiều càng có cơ hội chiến thắng hơn đối thủ.
Nhưng giữa việc thực hiện thành công triết lý đấy ở Al Sadd và Barcelona là rất khác nhau, hoặc không có sự tương đồng về kết quả trận đấu, dù đội bóng xứ Catalunya sở hữu những cầu thủ ở trình độ cao hơn nhiều.
Sự đối chứng của Gundogan
"Bạn có thể thấy rằng đó là cùng một ngôi trường, rằng Pep đã có ảnh hưởng đến Xavi và phong cách chơi bóng của anh ấy. Tất nhiên, còn có triết lý của Barca: Kiểm soát bóng, không để mất bóng, cố gắng sáng tạo, chơi bóng thông minh, tìm kiếm khoảng trống… nhiều điều chúng tôi làm ở đây tương tự như những gì tôi đã làm ở Man City dưới thời Pep, và điều đó mang lại cho tôi một ấn tượng sâu sắc, một lợi thế giúp tôi thích nghi nhanh hơn", Gundogan nói về sự bắt đầu của anh ở một sân khấu mới.
Trong một hoàn cảnh khác, được chơi bóng ở Barcelona là dễ dàng hơn nhưng bây giờ thì thật sự khó khăn, tiền vệ người Đức không giúp ích được nhiều trong việc cố gắng phá vỡ tuyến phòng ngự lùi sâu của Getafe.
Nếu gặp điều tương tự ở Premier League, anh sẽ được HLV Pep Guardiola điều chỉnh vị trí thi đấu, chơi ở hành lang trong, hoặc tiến gần đến cột 2 khung thành của đối thủ, đương nhiên, anh là một mắt xích trong hệ thống chiến thuật tinh vi của chiến lược gia người Santpedor nhưng những chi tiết nhỏ như vậy đã quyết định trận đấu của Manchester City, và Gundogan hẳn là người hùng ở đó.
Tại Coliseum, Gundogan chạy vòng quanh khu vực giữa sân, và phải đối phó với một tình trạng tấn công hoàn toàn khác biệt so với cách The Citizens vận hành: Hệ thống của Barcelona thiếu sự bất ngờ, thiếu sự đột biến, thiếu tốc độ và thiếu những mảng miếng chiến thuật để giải quyết được sự bế tắc. Anh không ổn một chút nào so với đẳng cấp của mình và tiền vệ người Đức có một ngày tồi hơn trông đợi.
Nhưng anh, Lewandowski hay Raphinha không phải là những người đáng trách bởi người cuối cùng chịu trách nhiệm cho chuyện này là Xavi.
Tags