Những dư vị của AFF Cup 2020 vẫn còn vương vấn, guồng quay mới của AFF Cup 2022 đã sắp bắt đầu, với lễ bốc thăm chia bảng diễn ra vào 14h00 ngày 30/8 tại Bangkok.
1. Theo phân loại hạt giống, hai nhà vô địch gần nhất là Việt Nam (2018) và Thái Lan (2020) sẽ nằm ở hai bảng khác nhau. Nhóm hạt giống số hai là Indonesia và Malaysia, số ba là Singapore và Philippines, số 4 là Myanmar và Campuchia, và thứ 5 là Lào và đội thắng trong cặp đấu play-off giữa Brunei và Timor Leste. Nhìn chung, đây là sự phân loại hợp lý với thực lực của các đội tham dự.
Theo nguyên tắc bốc thăm, 10 đội sẽ được chia vào 2 bảng, mỗi bảng 5 đội. Tại vòng bảng, mỗi đội sẽ thi đấu 2 trận sân nhà và 2 trận trên sân khách. Vòng bán kết và trận chung kết sẽ diễn ra theo thể thức lượt đi và lượt về trên sân nhà và sân đối phương. Luật bàn thắng sân khách sẽ được áp dụng để xác định đội thắng nếu sau 2 lượt đi và về có kết quả hòa.
Căn cứ vào phân loại như thế này, Việt Nam hoàn toàn có thể tái ngộ đối thủ nhiều duyên nợ Indonesia ở vòng bảng. Còn nhớ, trận hòa Indonesia 0-0 ở AFF Cup 2020, dù được đánh giá cao hơn, là một nguyên nhân khiến thầy trò HLV đứng nhì bảng B (cùng hiệu số +9, nhưng ghi ít bàn hơn Indonesia), và sau đó bị Thái Lan loại ở bán kết sau 2 lượt trận với cú đúp của Chanathip Songkrasin.
Trong năm 2022, Việt Nam và Indonesia đã đối đầu với nhau trên nhiều cấp độ. Trừ thất bại 0-1 ở chung kết U16 Đông Nam Á, Việt Nam thắng 2 (SEA Games, U18 nữ Đông Nam Á) và hòa 1 (U19 Đông Nam Á) khi chạm trán Indonesia. Cuộc đối đầu giữa hai người Hàn Quốc trên băng ghế huấn luyện cũng rất thú vị bởi ông Shin Tae Yong có danh tiếng hơn ông Park Hang Seo, nhưng chưa hề thắng được người đồng nghiệp kể từ khi tới Đông Nam Á.
2. AFF Cup 2022 có thể cũng sẽ là một giải đấu hết sức đặc biệt trên băng ghế huấn luyện, bởi rất có thể 100% các đội sẽ tham dự với HLV ngoại. Các nhà cầm quân đến từ Đông Á đang là mốt khi ngoài ông Park và ông Shin ra phải kể đến các HLV Kim Pan Gon (Malaysia), Takayuki Nishigaya (Singapore), Keisuke Honda-Ryu Hirose (Campuchia).
Dĩ nhiên còn phải kể đến Mano Polking (Brazil) của ĐKVĐ Thái Lan, Antoine Hey (Đức) của Myanmar, Michael Weiss (Đức) của Lào, và Thomas Dooley (Mỹ) của Philippines. Nếu Timor Leste của HLV Fabio Magrao (Brazil) vượt qua được Brunei ở trận play-off, thì AFF 2022 sẽ là cuộc chơi của toàn bộ các HLV ngoại. Việc các HLV ngoại chiếm ưu thế cho thấy những ông thầy nội vẫn còn kém cạnh rất nhiều về năng lực và kinh nghiệm huấn luyện. Tất nhiên, không phải thầy ngoại nào cũng thành công như kỳ vọng. Những nhà cầm quân như Park Hang Seo hay Mano Polking rõ ràng có lợi thế hơn những đồng nghiệp khác nhờ thời gian gắn bó lâu dài và khả năng thích ứng với bóng đá khu vực.
AFF 2022 rất có thể cũng sẽ thiếu vắng những ngôi sao hàng đầu như Quang Hải (Pau FC), Chanathip Songkrasin (Kawasaki Frontale), Supachok Sarachat (Consadole Sapporo), Pratama Arhan (Tokyo Verdy), Asnawi Muangkualam (Ansan Greeners), hay Egy Maulana (ViOn Zlate Moravce). Lý đo: Giải đấu này không nằm trong hệ thống FIFA, nên các CLB chủ quản không có nghĩa vụ phải nhả cầu thủ.
Tuy nhiên, đây cũng là xu thế quen thuộc khi mà bóng đá Đông Nam Á hòa nhập với bóng đá thế giới. Và biết đâu, sự vắng mặt của họ cũng là cơ hội để những ngôi sao mới bước ra ánh sáng.
Tuấn Cương
Tags