Manchester United có thể đang bỏ lỡ những lợi thế lớn trên thị trường Saudi Arabia khi họ gần như mất liên kết với những dự án bóng đá của đất nước này.
Chúng ta cùng nhìn thấy một sự thật đang diễn ra ở Chelsea khi đội bóng thủ đô London dần nới lỏng những chiếc vòng kim cô về luật công bằng tài chính bằng cách bán những cầu thủ không nằm trong kế hoạch tới Saudi Pro League trong một loạt vụ chuyển nhượng khiến Man Utd phải nhướn mày.
Phản đề Chelsea
Có hai vấn đề: Chelsea có một mối liên hệ được biết đến với Quỹ đầu tư công PIF của Saudi Arabia thông qua Clearlake Capital, cổ đông lớn nhất của Chelsea, dù nó không đóng bất cứ vai trò quyền lực nào ở đội bóng.
Tại sao những ngôi sao của đội bóng thủ đô London thu hút được sự quan tâm của Saudi Arabia còn những cầu thủ của Quỷ đỏ không được tiếp cận theo cách tương tự? Và nếu HLV Erik ten Hag không thể đẩy đi những cầu thủ ngoài kế hoạch phát triển của ông trong mùa giải mới thì hệ quả của nó thuộc về chính sách chuyển nhượng sai lầm của câu lạc bộ trong cả thập kỉ qua hay vì thương vụ đổi chủ chưa được diễn ra như chờ đợi?
Hoặc những hệ quả xấu mà chiến lược gia người Hà Lan phải chống đỡ không còn quan trọng hay trở thành vấn đề nữa vì nó đã luôn là vấn đề ở đó mà ông và những người tiền nhiệm như Mourinho, Solskjaer không thể sửa chữa.
Man United có nhiều cầu thủ mà họ muốn những ông chủ quyền lực ở Trung Đông tới rước đi như Alex Telles, người đang cho mượn tại Sevilla, Eric Bailly đang chơi cho Marseille theo dạng tương tự, còn có Harry Maguire, Anthony Martial, van de Beek hay Fred.
Những người này ra đi trước hết sẽ giúp cân bằng ngân sách trong mùa Hè này của Quỷ đỏ. Về tài chính thì nhà Glazers còn nguy cấp hơn cả Chelsea với khoản nợ lên đến 1 tỉ bảng, nhưng không có bất cứ một chuyến bay nào từ Riyadh hướng đến thành phố Manchester mà nó bay thẳng đến London một cách phổ biến ở thời điểm hiện tại.
Mùa giải vừa qua là bi kịch tại Stamford Bridge, Chelsea kết thúc ở vị trí thứ 12 tại Premier League, kém Man United 31 điểm nhưng vài tuần đầu tiên của kỳ chuyển nhượng này đang diễn ra theo cách ngược lại, The Blues liên tục ghi điểm trong khi Quỷ đỏ giậm chân tại chỗ vì họ chưa thể cắt giảm được đội hình cồng kềnh, kém chất lượng và tốn nhiều nguồn lực về tiền bạc.
Đến đây, câu chuyện trở lại điểm bắt đầu: Man United không có những cầu thủ giống như Chelsea, những người có chất lượng thật sự, hài lòng với việc chuyển đến Trung Đông chơi bóng như thủ thành Mendy, Kante, Koulibaly hay Ziyech và họ cũng không có mối quan hệ cởi mở với Saudi Pro League như tỉ phú Todd Boehly và Chelsea đang được hưởng lợi.
Điều đó dẫn đến những hệ lụy trực tiếp như họ sẽ rất khó để đạt được con số tài chính rộng rãi từ việc bán cầu thủ để tái đầu tư vào những vụ chuyển nhượng chất lượng để tăng tính cạnh tranh cho mùa giải mới.
Một chính sách tồi tệ
"Không, tôi không có nhiều ảnh hưởng đến như vậy, điều duy nhất tôi biết là Man United là một trong những câu lạc bộ lớn nhất thế giới", HLV Erik ten Hag trả lời trên Guardian khi được hỏi rằng liệu ông có được thông báo về ngân sách chuyển nhượng của đội bóng không.
Nhà Glazer đang chơi trò tâm lý lọc lõi với tất cả, trong khi Man United phải cạnh tranh để giành danh hiệu ở hai giải đấu khắc nghiệt nhất thế giới là Premier League và Champions League. Họ cần tiền để xây dựng một đội hình đủ sức tranh đấu với những quái vật như Man City, Real Madrid hay Bayern Munich.
Một thủ môn mới, trung vệ, hậu vệ phải, một tiền vệ trung tâm và một tiền đạo luôn nằm trong đầu của chiến lược gia người Hà Lan. Hiện thực: Quỷ đỏ đã phải rút lui trong mọi cuộc thương lượng với Bellingham, Mac Allister, Mason Mount.
Người ta hiểu rằng bất kỳ động thái nào dành cho một tiền vệ như Caicedo, người vừa được xem là ưu tiên của đội bóng, cũng sẽ phải được hỗ trợ bằng việc bán cầu thủ. Đây là khái niệm khiến những ai liên quan đến Man United phải rùng mình bởi vì đó là một trong những nhiệm vụ bất khả thi của MU trong nhiều năm qua.
Bởi vì, thua lỗ là một dấu hiệu nổi bật của Quỷ đỏ trên thị trường chuyển nhượng. Nó bắt nguồn từ việc quản lý đội hình tồi tệ trong những năm qua, vì những người quản lý thường đưa ra những bản hợp đồng dài hạn và dễ dãi (do lo sợ mất miễn phí) cho những cầu thủ không xứng đáng với mức lương khổng lồ.
Chính sách đó đã trở thành vấn đề của MU lúc này khi họ cần phải bán cầu thủ để mua mới những người khác. Điển hình: Eric Bailly, người đã ký hợp đồng mới vào năm 2021 và vẫn có thể ở lại câu lạc bộ đến năm 2025 mà chỉ chơi 13 lần cho câu lạc bộ kể từ đó.
Và liệu PIF có chấp nhận bỏ ra mức phí 80 triệu bảng cho Harry Maguire hay một khoản tiền lớn cho Anthony Martial thường xuyên chấn thương? Chính sách quản lý và tuyển dụng cầu thủ lạc hậu đang khiến cho cuộc cách mạng nhân sự của Man United dường như bất khả thi!
Tags