- 9x tạm biệt ước mơ làm giám đốc để làm freelancer, thu nhập nghìn USD: Được Microsoft chọn mặt gửi vàng, một tuần làm việc 10 tiếng, còn lại để… đi chơi
- Con trai nuôi gốc Việt của Angelina Jolie đổi khác sau 16 năm ở trời tây: Tinh thần bất ổn, phải đi điều trị tâm lý vì tin đồn thừa kế tài sản?
- 9 loại gia vị thông thường nhưng có thể 'xua tan' chứng bệnh lú lẫn, nhớ nhớ quên quên
- 10 người nhập viện do ăn cá chép muối chua, 1 người đã tử vong: Chuyên gia chỉ dấu hiệu ngộ độc
Những nhân viên xuất sắc không bao giờ là người bị động, đợi người khác sắp xếp công việc cho mình. Họ luôn là người chủ động tìm hiểu việc mình nên làm, rồi dốc hết sức để hoàn thành tốt công việc ấy. Ngược lại, những kẻ lười biếng chỉ muốn đi làm để lấy lương, thậm chí đòi nghỉ cả 2 ngày cuối tuần.
Loan (30 tuổi) là một cô gái xinh đẹp, chăm chỉ, cô làm việc tại công ty được 3 năm. Thời gian này, nhân sự ở công ty cô có nhiều xáo trộn. Rất nhiều người được đề bạt tăng chức nhưng cũng không thiếu người bị đưa vào danh sách sa thải. Loan thuộc nhóm không may mắn đó.
Tự thấy mình từ trước tới nay chưa bao giờ mắc lỗi, công việc đều hoàn thành đầy đủ, Loan không cam tâm nên đã đến gặp cấp trên để phân bua.
"Thưa sếp, tôi có bao giờ đi muộn về sớm, hay vi phạm nội quy công ty không?".
Ông chủ trả lời thẳng thắn "Không". "Vậy là vì công ty có thành kiến với tôi ư?", cô hỏi tiếp.
Sếp ngớ người, sau đó trả lời: "Đương nhiên là không phải rồi".
Loan liền hỏi: "Vậy tại sao những người có ít kinh nghiệm làm việc hơn tôi lại được trọng dụng, còn tôi lại cứ mãi làm ở vị trí không quan trọng, thậm chí bây giờ còn bị đưa vào nhóm nguy cơ bị sa thải?".
Hiểu ra vấn đề, người sếp liền đưa cho cô một đề bài: "Trước khi giải đáp thắc mắc của cô, tôi muốn cô giúp tôi một việc. Sắp tới có một đối tác quan trọng đến công ty chúng ta khảo sát sản phẩm, tôi muốn cô liên hệ với họ để biết khi nào họ tới".
"Vâng, tôi sẽ thực hiện ngay", Loan tự tin trả lời.
15 phút sau, Loan bước vào phòng sếp để báo cáo: "Họ nói tuần sau sẽ đến ạ, giờ giấc cụ thể họ sẽ báo lại sau".
"Bên họ có mấy người sang", ông chủ lại hỏi.
"Nhưng sếp đâu có kêu tôi hỏi câu này đâu!", Loan hốt hoảng. Ông chủ lờ đi và vẫn tiếp tục hỏi: "Vậy họ sẽ đi bằng phương tiện gì đến công ty chúng ta? Họ có yêu cầu chúng ta chuẩn bị tư liệu gì cho buổi gặp mặt không".
"Câu này ngài cũng đâu có bảo tôi hỏi!", Loan ngại ngùng cúi đầu.
Ông chủ không nói gì nữa, ông gọi điện thoại bảo Thư đến. Thư vào công ty làm việc sau Loan 1 năm, hiện đã là người phụ trách của một bộ phận. Đáng nói, Thư cũng nhận nhiệm vụ giống Loan.
Một lúc sau, Thư quay lại nói: "Bên họ sẽ đi chuyến bay vào 3 giờ chiều thứ Sáu tuần sau, khoảng tầm 6 giờ sẽ đến nơi. Bên họ có 5 người, trưởng đoàn là Giám đốc Toàn của bộ phận Vật tư, tôi đã nói với anh ấy là công ty chúng ta sẽ phái người đến sân bay đón họ".
"Ngoài ra, họ dự định sẽ khảo sát trong vòng hai ngày, hành trình cụ thể, khi họ đến nơi, hai bên sẽ cùng bàn bạc. Để thuận lợi cho công việc của hai bên, tôi đưa ra ý kiến sắp xếp cho họ nghỉ tại Khách sạn Quốc Tế ở ngay gần đây, nếu ngài đồng ý, ngày mai tôi sẽ tiến hành đặt phòng trước". "Còn nữa, dự báo thời tiết tuần sau có mưa, tôi sẽ giữ liên lạc với họ thường xuyên, nếu có gì thay đổi tôi sẽ báo lại ngay cho ông".
Loan đứng bên cạnh, mặt đỏ bừng, không nói được gì nữa, ngại ngùng xin phép quay về văn phòng.
10 kiểu nhân viên không đáng được bồi dưỡng và tăng lương
Nhậm Chính Phi, nhà sáng lập kiêm Chủ tịch Huawei từng nói: Có rất nhiều người hỏi tôi rằng, công ty có nghỉ cả thứ Bảy và Chủ nhật không? Có cần tăng ca không? Khi ấy, tôi chỉ cười mà không nói gì và khách sáo mời họ ra khỏi công ty. Đã muốn nhàn rỗi, sao còn đi làm? Ở nhà luôn có phải là được nghỉ cả tuần rồi không? Làm người, nếu không tranh thủ cố gắng khi còn trẻ, thế bạn có tuổi thanh xuân để làm gì? Người ta nói tuổi trẻ chính là vốn, tôi muốn bổ sung thêm là, chỉ khi phấn đấu, vốn liếng của bạn mới có giá trị, chỉ khi liều mạng, tuổi trẻ của bạn mới đáng để bạn tự hào.
- Mở miệng ra đã nhắc đến khó khăn, thì sự trưởng thành đã cách bạn quá xa rồi.
- Mới bỏ ra chút công sức đã nghĩ đến việc báo đáp, thì cơ hội đã cách bạn quá xa rồi.
- Vừa bắt tay vào làm đã nghĩ đến lợi ích cá nhân, thì trái ngọt đã cách bạn quá xa rồi.
- Mới có chút khởi sắc đã đòi hỏi điều kiện, thì tương lai đã cách bạn quá xa rồi.
- Vừa mới hợp tác đã nghĩ cách sao cho mình không chịu thiệt, thì sự nghiệp đã cách bạn quá xa rồi.
Do đó, muốn được trọng dụng, bạn đừng để bản thân trở thành 10 người sau:
1. Người muốn nghỉ cả thứ Bảy và Chủ nhật.
2. Người muốn đi làm lúc 9 giờ sáng và tan làm lúc 5 giờ chiều.
3. Người muốn sống dựa vào lương cơ bản.
4. Người không có chí tiến thủ.
5. Người không có tư duy chạy đua với thời gian.
6. Người làm việc gì cũng chậm chạp.
7. Người không có nhân phẩm.
8. Người không có trách nhiệm.
9. Người không tin vào giá trị sản phẩm của mình.
10. Người luôn trách móc công ty.
7 nguyên tắc để bạn trở thành một nhân viên quan trọng
Dù có làm việc ở đâu, thì bạn hãy nhớ những nguyên tắc quan trọng này:
- Nguyên tắc 1: Công việc không nuôi người nhàn hạ, tập thể không nuôi những kẻ lười.
- Nguyên tắc 2: Vào một công ty làm việc, đừng chỉ chăm chăm vào việc kiếm tiền. Trước tiên, hãy học sao cho mình đáng tiền.
- Nguyên tắc 3: Không có nghề nào là dễ kiếm tiền cả.
- Nguyên tắc 4: Công việc, không có nơi nào thuận lợi cả, ức chế bực dọc là chuyện bình thường.
- Nguyên tắc 5: Không kiếm được tiền, thì kiếm được kiến thức; Không kiếm được kiến thức thì kiếm được kinh nghiệm; Không kiếm được kinh nghiệm, thì được trải nghiệm; Khi kiếm được tất cả những thứ ở trên rồi, thì không sợ không kiếm được tiền.
- Nguyên tắc 6: Chỉ khi thay đổi thái độ của bản thân, ta mới có thể thay đổi được chỗ đứng của mình trong xã hội. Chỉ khi thay đổi thái độ làm việc của bản thân, ta mới có được vị trí cao trong nghề nghiệp.
- Nguyên tắc 7: Nguyên nhân khiến con người ta cảm thấy mơ hồ chỉ có một, đó chính là trong những năm tháng mà đáng ra ta nên phấn đấu, nên làm việc chăm chỉ thì ta lại nghĩ quá nhiều, mà lại làm quá ít. Hãy luôn nhớ là làm việc bằng cái tâm.
Không riêng sếp, đây là 5 nhóm người không nên ‘đắc tội’ chốn công sở: Công ty nào cũng tồn tại, thay vì né tránh hãy khôn ngoan để sống chungTags