Hơi vội nếu khẳng định thất bại 6-1, 6-7 (6), 1-6, 6-3, 4-6 của Novak Djokovic trước Carlos Alcaraz là khởi đầu của sự kết thúc, nhưng có thể tin rằng đó sẽ là Bình minh của Kỷ nguyên mới.
Sau hơn một thập kỷ, cuối cùng thì Djokovic đã thất bại ở sân trung tâm của All England. Và đó là ngày chúng ta chứng kiến gánh nặng tuổi tác không buông tha ai. Và Djokovic rồi sẽ phải sa sút, như Federer, như Nadal,…
Sự cô đơn của Djokovic
Novak Djokovic đã không thể thắng nổi sự cô đơn, vốn được coi là động lực để anh gặt hái được những thành công vĩ đại. Anh từng cười vào mặt những kẻ anti mình khi trở thành vận động viên quần vợt nam vĩ đại nhất mọi thời đại, sau chức vô địch thuyết phục ở Melbourne. Nhưng lần này, trước ngưỡng cửa 24 Grand Slam để trở thành huyền thoại của những huyền thoại, anh đã gục ngã.
Trận thua của Djokovic ở sân trung tâm – nơi được xem là thánh địa của anh suốt từ hè 2013 – không đơn giản là thất bại của một tay vợt vĩ đại trước đàn em kém mình 16 tuổi và có vẻ như được số mệnh sắp đặt để thống trị thế giới quần vợt trong nhiều năm tới. Đúng là Djokovic đã thất bại trước tuổi trẻ, sự nhiệt huyết, sức mạnh của Alcaraz, nhưng đó không chỉ là Djokovic đấu với Alcaraz; đó là Djokovic đấu với 15.000 khán giả bên trong sân quần vợt nổi tiếng nhất, phần lớn họ vui mừng trước mỗi điểm anh thua và cổ vũ đối thủ của anh.
Djokovic đã quen với cảm giác một mình chống cả thế giới, và chiến thắng. Nhưng lần này thì "thế giới" và sự xuất sắc của Alcaraz đã khiến Djokovic khuỵu gối trong một trận đấu đánh dấu sự bắt đầu của một kỷ nguyên mới và kết thúc thời kỳ thống trị của anh.
Những gì mà Djokovic vừa trải qua còn hơn cả một thất bại. Anh đã mất cơ hội để sánh ngang kỷ lục 8 danh hiệu vô địch đơn nam Wimbledon của Roger Federer. Anh đã mất cơ hội để sánh ngang kỷ lục 24 danh hiệu Grand Slam đơn nữ của huyền thoại Margaret Court. Anh đã tạm biệt cơ hội trở thành người đàn ông đầu tiên sau hơn 50 năm hoàn thành Calendar Slam (Australian Open, Roland Garros, Wimbledon và US Open trong cùng một năm). Cơ hội đó có lẽ không thể đến với anh lần nữa.
Alcaraz và bình minh của Kỷ nguyên mới
Bây giờ khi Alcaraz đã trưởng thành, đã bổ sung danh hiệu Wimbledon vào bộ sưu tập Grand Slam sau danh hiệu US Open 2022, Djokovic có thể sẽ thấy cơ hội giành thêm Grand Slam vào bộ sưu tập 23 danh hiệu đang dần trôi đi. Ngay khi chấm dứt kỷ nguyên Big Three để bước vào kỷ nguyên Big One, ngay khi Djokovic nghĩ rằng mình có thể có cơ hội tự do để tiến xa hơn trên con đường trở thành VĐV quần vợt vĩ đại nhất mọi thời đại, anh đã phải đối mặt với khó khăn và thất bại.
Khi kết thúc trận chung kết kéo dài gần 5 tiếng đồng hồ - cũng là trận chung kết dài thứ 2 trong lịch sử, Djokovic nom già đi hẳn với tuổi 36. Ở set thứ 5, anh không chạy đuổi những quả bỏ nhỏ khó nhằn mà Carlos Alcaraz liên tục tung ra trên lưới. Anh cố gắng giãn cơ nhưng không thể có sự nhanh nhẹn và năng lượng vô tận như đối thủ đang đứng đối diện.
Theo dõi Alcaraz thi đấu, chúng ta thấy hình ảnh của Mike Tyson lúc trẻ - một chàng trai trẻ bắt đầu nhận ra sức mạnh của mình và bị mê hoặc tới mức đôi khi không kiểm soát được. Và Djokovic, người đã vô địch Wimbledon 4 năm gần nhất, cũng bị đàn em áp đảo. Djokovic vẫn được vỗ tay sau những pha ghi điểm, nhưng phong cách chơi của Alcaraz rất đặc biệt. Djokovic là một thiên tài, nhưng Alcaraz biết làm nổi bật bản thân.
Có những lúc chứng kiến những cú forehand uy lực khi vừa chạy vừa đánh của Alcaraz, đám đông khán giả không biết phải thốt lên hay kêu gào. Thường thì họ cảm thấy cả hai cảm xúc đó. Khi Alcaraz sẽ quay lại hướng khán giả và giơ nắm đấm, chúng ta thấy đâu đó hình ảnh của Tiger Woods. Carlos Alcaraz đã tung hoành trên sân, khám phá giới hạn, tận hưởng tài năng và dũng cảm của mình. Ở anh toát lên sự tự do, quyền lực và can đảm.
Sự tươi mới của Carlos Alcaraz khiến các đối thủ của anh e dè. Khi Alcaraz biết cách khai thác đầy đủ sức mạnh của mình, anh ấy thậm chí có thể trở thành một tay vợt không thể chạm đến.
Djokovic và biểu hiện của sự bất lực
Khi Alcaraz may mắn có điểm break ở set hai và được khán giả cổ vũ nồng nhiệt, Djokovic vỗ tay châm biếm. Ở set thứ 4, khi đám đông cổ vũ Alcaraz, anh gửi lên khán đài một chiếc hôn gió đầy mỉa mai. Djokovic đã cố gắng sử dụng những khó khăn đối mặt để thúc đẩy sự phản kháng. Nhưng khi Alcaraz giành break ở game thứ 3 của set thứ 5, thì Djokovic hiểu rằng thứ sức mạnh sau cùng ấy của anh cũng không còn. Cú đập nát cây vợt vào cột lưới đơn giản là biểu hiện của sự bất lực.
Tags