(Thethaovanhoa.vn) - NXB Đà Nẵng vừa ấn hành Tôi đi làm Ôsin ở Mỹ của nhà văn Huỳnh Yên Trầm My. Thường thì, người Việt đi Tây đi Tàu viết về các vấn đền có tầm “vĩ mô”. Nhưng đây lại là cuốn sách “du ký” trên đất Mỹ của một người Việt đóng vai Ôsin.
Có thể nói, cuốn sách rất lạ vì những chuyện hết sức “nhỏ nhặt”, mà những chuyện này gần như lần đầu được viết bởi một người Việt đi làm... “ô sin” ở Mỹ.
Có sao nói vậy
Tác giả Huỳnh Yên Trầm My ở Đà Nẵng nên giọng văn của bà cũng thấm muối biển Đông thuần hậu chân chất. Trong cách viết của mình cũng vậy, tác giả đặc sệt giọng Quảng, thưa rằng: “Là Ôsin nên thấy cái chi hay là kể, nghe cái chi lạ là nói, mà cái hay cái lạ ở đây cũng chỉ là lạ và hay so với cả nhận của Ôsin, do vậy, quý bạn đọc thông cảm, nếu đọc thấy không lạ, không hay…”.
Đó là cách nói khiêm tốn của tác giả khi những điều bà viết rất thật: “Là Ôsin nên nghĩ răng nói rứa, không biến hóa chuyện nhỏ thành to, chuyện dở thành hay, chuyện vui thành buồn được, do vậy, quý bạn đọc cũng thông cảm, nếu đọc thấy quá ngô nghê, thật thà như đếm, không đáp ứng được thị hiếu thẩm mỹ của mình…”.
“Tôi nghĩ là bạn đọc cũng dễ chấp nhận và thông cảm, bởi lẽ, tôi chỉ là Ôsin thôi mà!” - tác giả Huỳnh Yên Trầm My tự nhận xét về mình. Tác giả khiêm tốn như thế, nhưng Tôi đi làm Ôsin ở Mỹ chia sẻ rất nhiều với người đọc. Chẳng hạn như khi xin Visa đi Mỹ, dù là đi du lịch kết hợp thăm thân nhân, trong khi tác giả “nghề nghiệp không ổn định, thu nhập không cao” thuộc diện “cần xem xét lại”.
Nhưng tác giả đã xác định từ kinh nghiệm của nhiều người: “Với Mỹ, phải nói thật, nói ngắn gọn, hỏi chi nói nấy và phải chứng minh tới Mỹ là về chứ không chơi kiểu “đất lành chim đậu”… Và, đặc biệt là phải tự tin, không rụt rè, không nghĩ họ là “nước lớn”, là “cường quốc”…”.
Có sao nói vậy đã giúp tác giả vượt qua cửa xin Visa đi Mỹ, dù là đi làm Ôsin, hay đúng hơn là đi “nuôi đẻ” trong hơn hai tháng tại Mỹ.
Nước Mỹ nhìn bởi… Ôsin
Ôsin chẳng qua là cách lựa chọn để tạo ra góc nhìn khác về nước Mỹ của tác giả Huỳnh Yên Trầm My. Nói như nhà văn Nguyễn Kim Huy: “Ở cuốn sách nhỏ này, bạn sẽ tìm thấy một sự độc đáo mà chắc chắn từ trước đến nay chưa hề có cuốn sách nào đề cập đến. Đó là, chuyện đi Mỹ và cuộc sống nước Mỹ dưới con mắt nhìm của một Ôsin”.
Tác giả Huỳnh Yên Trầm My, thừa nhận: “Là Ôsin nên cái nhìn chỉ hạn hẹp từ trong bếp ra tới chợ, từ bệnh viện về tới nhà”. Cái nhìn đó gói gọn trong hơn hai tháng tác giả “nuôi đẻ” cho một người thân tại Mỹ, mà bà gọi vui người sản phụ là “bà chủ”. Ở Mỹ, có nhiều điều ngạc nhiên, ví như khi đi đẻ, người nhà chỉ đem theo một túi xách rất nhỏ với vài món đồ thiết yếu.
Tôi đi làm Ôsin ở Mỹ chia thành từng phần nhỏ, được viết với tất cả sự ngạc nhiên nằm trong hệ so sanh đối chiếu giữa xã hội Mỹ và Việt Nam dưới góc nhìn khiêm tốn của một Ôsin.
Đạo diễn Trương Vũ Quỳnh, nhận xét: “Đi làm Ôsin xa xứ, xa người, lại từ một quốc gia phương Đông đến một đất nước giàu có và tân tiến như Hoa Kỳ, cái gì trong mắt Ôsin cũng lạ, cũng mới. Thấy cái gì cũng nghĩ về nước mình, thấy việc gì cũng nghĩ về người mình. Cái kiểu trình bày thoắt đi thoắt ở này thể hiện thái độ người viết rất rõ ràng: một mặt rụt rè hăm hở tiếp cận cái mới cái lạ, một mặt khác lại cố thủ và tự an ủi mình trong những giá trị truyền thống”.
Chính những giá trị truyền thống đã khiến tác giả vững tin khi xin Visa ở tòa lãnh sự Mỹ tại TP.HCM và khẳng không bao giờ có ý định sẽ định cư tại Mỹ, rằng: “Ở Việt Nam tôi còn lo hương khói, cúng giỗ cho cha mẹ, ông bà tôi nữa. Nhà tôi neo người, chiến tranh bom đạn, gia đình tôi chết gần hết, nên không ai thay tôi làm việc đó”.
Trần Hoàng Nhân
Thể thao & Văn hóa
Tags