- Serie A 2015-16 hạ màn: Tiệc mừng Juve, thất vọng Milan, Palermo thoát hiểm
- Liga mùa 2015-16 hạ màn: Madrid 'rụng' hai đại diện, Barca xứng đáng nhất
Một câu chuyện vui vào cuối mùa, nhưng chỉ có thế. Về nhì hay ba ở Premier League không có gì khác biệt, nhất là khi khoảng cách giữa họ chỉ là 1 điểm. Đó cũng là điều thú vị về các con số thống kê, bạn có thể giải thích nó như bạn muốn. Những người lạc quan nói Wenger đã thành công ở mùa này khi giúp Arsenal có thứ hạng cao nhất ở Premier League trong nhiều năm. Nhưng những ai khó tính sẽ nói 71 điểm của Arsenal là thấp nhất trong 4 mùa giải trở lại đây.
Với Tottenham, thứ 3 cũng chẳng có gì đáng phàn nàn. Mauricio Pochettino mới thực sự là HLV thành công, vì đây là thứ hạng cao nhất của Spurs kể từ năm 1990. Đội hình của họ thì trẻ trung, đầy hứa hẹn với nhiều cầu thủ sẽ còn tiến xa. Có chút thất vọng vào cuối mùa khi Spurs chỉ có 2 điểm trong 4 trận khép lại mùa bóng, nhưng một phần cũng bởi họ không còn động lực sau khi Leicester cán đích đầu tiên.
Công bằng mà nói, Arsenal đã chơi tốt hơn ở mùa này. Tuy nhiên, như thế vẫn chưa đủ. Dù đã kết thúc mùa bóng với một hat-trick, Olivier Giroud vẫn chưa thể xua tan những nghi ngờ về năng lực của anh. Liệu chân sút người Pháp có thích hợp để dẫn dắt hàng công của một đội bóng ôm tham vọng vô địch Premier League? Wenger còn có Danny Welbeck, nhưng tiền đạo này chấn thương triền miên, và ngay cả khi lành lặn, chân sút người Anh cũng chẳng sắc bén gì hơn mấy so với Giroud. Không ít CĐV Arsenal lại cho rằng thật ra vấn đề không phải là Giroud hay Welbeck, mà chính là Wenger, và đã tới lúc chiến lược gia người Pháp phải ra đi.
Về phần Pochettino, ông đã xây dựng được một đội bóng chơi ấn tượng và giành các kết quả tích cực, nhưng sự thất thường của Spurs vẫn là một bài toán chưa có lời giải. Tới tháng 3, họ kém Leicester 2 điểm, nhưng rồi 2 trận derby London thất vọng liên tiếp, thúc thủ dưới tay West Ham và hòa trên sân nhà với Arsenal, đã khiến họ tụt lại phía sau. Đòn cuối cùng giáng vào tham vọng vô địch của Spurs cũng tới từ một đội thường thường bậc trục ở giải Ngoại hạng: West Brom. Pochettino sẽ phải đi tìm câu trả lời trong mùa tới. Liệu đó là do đội bóng của ông còn thiếu kinh nghiệm? Do tâm lý họ chưa đủ vững? Hay do thiếu những ngôi sao bom tấn kiểu như Gareth Bale?
Chức vô địch ấn tượng của Barca
Danh hiệu La Liga thứ 24 của Barcelona là chức vô địch Tây Ban Nha thứ 6 của họ trong 8 năm qua, và là chiếc cúp ấn tượng nhất, bởi cách mà họ đã vượt qua mọi thử thách để cán đích đầu tiên. Trong tháng từ chiến thắng 3-1 của Barca trước Arsenal ở Champions League và trận đè bẹp Deportivo La Coruna 8-0 trên sân khách, họ đã đá 6 trận, bị loại khỏi Champions League và chứng kiến khoảng cách tại La Liga giảm từ 8 xuống còn 0 điểm. Nhưng rồi Barca đã thắng 5/5 trận còn lại, ghi 24 bàn và không để lọt lưới bàn nào.
Điều đó giải thích tại sao Gerard Pique có lý khi nói rằng Barcelona “đã phải giành chức vô địch La Liga 2 lần”. Đội bóng của HLV Luis Enrique đã có dấu hiệu mệt mỏi và quá tải, cả về thể chất lẫn tinh thần, vào cuối mùa giải vì đá quá nhiều trận cũng như một lịch di chuyển dày đặc. Tuy nhiên, họ đã đứng vững và không để cho Real Madrid hay Atletico Madrid tận dụng được thời cơ.
Cuối cùng, dù khoảng cách Barca-Real trên bảng xếp hạng chỉ là 1 điểm, khoảng cách trình độ giữa họ thực ra lớn hơn thế.
Zidane đã làm tốt hơn kỳ vọng
Những ai đã tỏ ý nghi ngờ Zinedine Zidane khi anh được bổ nhiệm thay Rafael Benitez nợ cựu danh thủ-HLV này một lời xin lỗi. Chiến lược gia người Pháp quả còn thiếu kinh nghiệm: những chú nhóc ở Castilla là một chuyện; Cristiano Ronaldo và Gareth Bale là chuyện hoàn toàn khác. Real cũng gặp nhiều vấn đề trong cấu trúc và tổ chức đội bóng. Bản thân Zidane không phải là người khéo léo trong xử sự như Carlo Ancelotti.
Nhưng anh đã xua tan mọi nghi ngờ. Chiến thắng trên sân Deportivo La Coruna ở vòng cuối cùng giúp Real Madrid về đích thứ hai, chỉ kém đội vô địch 1 điểm. Thành tích của Zidane trong 26 trận ở mọi giải đấu là 21 chiến thắng, 3 trận hòa và 2 thất bại (trước Wolfsburg ở Champions League và Atletico Madrid ở La Liga). Anh vẫn còn trận chung kết Champions League phía trước để có thể kết thúc mùa giải này thành công vượt bậc.
Sau mùa Hè tình hình có thể sẽ chuyển biến nhiều, nhưng ngay lúc này, Zidane đã cho thấy anh có thể đảm đương tốt gánh nặng tại Bernabeu.
Kỷ lục của Higuain
Hat-trick của Gonzalo Higuain trong trận thắng 4-0 của Napoli trước Frosinone giúp anh vượt qua kỷ lục ghi bàn đã tồn tại 66 năm ở Serie A của Gunnar Nordahl. Bàn thứ ba của Higuain chắc chắn được tán thưởng nhiều nhất, một pha đỡ bóng bằng ngực rồi tiếp theo là ngoạn mục xoay người vô lê ngay mép vòng cấm địa. Tuy nhiên, 2 bàn đầu mới là điển hình cho phong cách của anh: tìm thấy những khoảng trống không ai phát hiện ra và dứt điểm từ những góc khó tin.
Những đội bóng lớn trong mấy năm vừa qua đều là các cỗ máy ghi bàn, rất nhiều kỷ lục ở các giải VĐQG châu Âu đã bị phá bởi Barcelona, Paris. Saint-Germain, Real Madrid và Bayern Munich, vì thế phải đặt 36 bàn của Higuain cho Napoli vào trong bối cảnh của nó.
Trước hết, ở Serie A, đó là một kỳ tích. Đó là một giải đấu rất khó khăn cho các tiền đạo, nhất là những người đã nổi danh. Điều đó giải thích tại sao ở giải vô địch Italy, trong 56 năm trước khi Higuain lập kỷ lục, chỉ 1 lần có người vượt qua mốc 30 bàn một mùa tại Serie A.
Thêm nữa, Napoli tuy là một đội bóng mạnh, vẫn không thể so với các đại gia đích thực ở châu Âu. Với tất cả sự tôn trọng, những người hỗ trợ cho Higuain là Lorenzo Insigne và Jose Callejon, chứ không phải Lionel Messi, Neymar và Andres Iniesta đối với Luis Suarez ở Barcelona. Ở tuổi 28, Higuain cũng đã ghi bàn đều đặn ở đỉnh cao trong một thời gian dài, càng khiến những gì anh làm được thêm ấn tượng.
Zlatan sẽ đi đâu?Tự anh đã sắp xếp cuộc chia tay của mình. Zlatan Ibrahimovic nhắn trên Twitter rằng anh tới Paris như một vị vua và ra đi như một huyền thoại. Nghe thì có vẻ kiêu căng, nhưng quả thật khó mà tranh cãi với tiền đạo người Thụy Điển. Anh đã ghi 47 bàn ở mọi giải đấu, trong đó 38 bàn là ở Ligue 1 (chỉ đá chính 29 trận), bao gồm cú đúp vào lưới Nantes hôm thứ Bảy. Ngay cả “giảm giá” cho Ligue 1, giải được coi là yếu nhất trong 5 giải hàng đầu châu Âu, và tính tới sự thống trị tuyệt đối của PSG, thì đó vẫn là một kỳ tích, nhất là với một chân sút đã 34 tuổi.
Bất chấp việc sẽ bước sang tuổi 35 vào tháng 10 tới, có vẻ nhiều đội bóng lớn ở châu Âu vẫn đang rất muốn có Zlatan một khi anh trở thành người tự do Hè này. Manchester United, Milan, và cả Arsenal đều đã được nhắc tên. Tuy nhiên, khả năng anh chuyển sang Mỹ hay Trung Quốc để “dưỡng già” cũng không hề thấp.
Có thể hiện giờ chính Zlatan cũng chưa biết anh định làm gì, chỉ tập trung cho Euro 2016 sắp tới, và mọi cân nhắc của anh sẽ phải thông qua người đại diện Mino Raiola.
Trần Trọng
Theo ESPN
Tags