Đầu tiên, hãy nhìn những gương mặt để chỉ ra sự thay đổi. Bertolacci và Mexes. Một tân binh trẻ trung được đưa về với giá hơn 20 triệu euro, đã chịu những áp lực kinh khủng từ báo chí và người hâm mộ sau những trận đấu chỉ đạt điểm đánh giá trên trung bình. Một cựu binh trên 30 tuổi đã tự kết liễu sự nghiệp của mình ở Serie A bằng cách bóp cổ Mauri cũng trong một trận đấu với Lazio hồi đầu năm nay, sau đó bị treo giò 4 trận và Mihajlovic không muốn có anh trong đội hình khi hợp đồng của anh với Milan hết hạn ngày 30-6 mới rồi. Tưởng như anh sẽ đến Fiorentina, để rồi cuối cùng, sau đó một tuần, Berlusconi can thiệp và ép Galliani cho Mexes thêm một năm nữa ở San Siro.
Thế rồi, trong một trận đấu (hậu vệ người Pháp thì chỉ cần 2 phút), họ đổi đời. Bertolacci, chơi tốt hơn kể từ hai trận qua, ghi bàn mở tỉ số. Mexes, kẻ điên khùng, vào sân thế chỗ Alex ngã bất tỉnh, đánh đầu vào lưới Lazio ghi bàn thắng thứ hai cho Milan trong một tình huống bóng chết. Bertolacci, người từng bị chê trách là "chưa đủ đẳng cấp" để khoác áo Milan, đã mở ra con đường chiến thắng cho đội bóng áo đỏ-đen theo cách ấy. Mexes, người bị Mihajlovic đẩy lên khán đài 4 trong 5 trận đấu đầu tiên của mùa giải, trở thành một canh bạc thành công của Mihajlovic để thay thế Alex đá cặp với Romagnoli. Phải chăng, Mihajlovic không quên được rằng, ngày xưa, khi chơi trung vệ cho Lazio (bên cạnh một người mang áo số 13 như Romagnoli, Nesta), thỉnh thoảng anh có những pha điên rồ như Mexes, lúc là tội đồ, lúc trở thành người hùng?
Trước trận đấu, không ai nghĩ Milan có thể giành chiến thắng 3-1 trước Lazio
Trên sóng của Mediaset sau trận đấu, Mihaj chỉ cười và không trả lời khi được hỏi anh đã nghĩ gì khi đưa Mexes vào sân khi mà không phải Zapata hay Ely. Đấy có thể là một tích tắc quyết đoán theo kiểu "all-in" để giành được tất cả. Nhưng nhìn xa hơn nữa, quyết định đúng ấy là hệ quả của một quá trình liên tục thử nghiệm, đi tìm đáp số trong những bài toán đôi khi vô nghiệm từ đầu mùa. Và trong một bài toán quan trọng về chiến thuật, Mihajlovic đã tìm thấy nghiệm.
Chiến thắng thuyết phục trên sân Lazio (trận thắng đầu tiên ở Olimpico trước đội áo xanh da trời kể từ năm 2009) và là thắng lợi thứ 3 liên tiếp, trên thực tế là kết quả tích cực từ một bài toán chiến thuật được giải một cách trọn vẹn, tạo ra một thay đổi mang tính bước ngoặt cho Milan sau sự khởi đầu đầy chật vật: từ bỏ sơ đồ 4-3-1-2, với Bonaventura sau Bacca và Luiz Adriano, để chuyển sang 4-3-3, với Bonaventura và Cerci lệch cánh hỗ trợ Bacca trung phong.
Chính thay đổi đầy cách mạng ấy đã biến Milan ở Olimpico thành một đội bóng chắc chắn hơn trong phòng ngự, mạnh mẽ hơn ở khu vực trung tuyến, nguy hiểm hơn mỗi khi Bonaventura và Cerci dâng cánh. Phong độ xuất sắc của Cerci, người tưởng như không còn tương lai ở San Siro, là nền tảng cho hai chiến thắng gần nhất của Milan, khi anh trở lại là mình. Bonaventura lệch cánh, nhưng không hẳn là một cầu thủ bám biên mà trên thực tế là một "jolly" (cầu thủ có lối chơi tự do), chìa khóa chiến thuật đem đến biến ảo cần thiết (anh chính là người đã chuyền một đường chính xác từng milimet cho Bacca ghi bàn thứ ba). Montolivo chắc chắn và nổi bật hơn ở vị trí của một cầu thủ có vai trò quan trọng trong việc cầm và điều chỉnh nhịp độ trận đấu. Hãy nhìn cách anh điều phối các đường bóng dài và trung bình từ giữa sân cho Bacca hoặc các cầu thủ chạy cánh là hiểu rõ chỉ đạo của Mihajlovic nhằm đánh vào nách hàng thủ Lazio như thế nào. Chính ở hai cánh, Milan đã bẻ gẫy các đợt tấn công của Lazio và xây dựng chiến thắng từ đó.
Nhờ những thay đổi tích cực ấy, chúng ta đã thấy một đêm kì lạ ở Olimpico, khi Milan, đội bóng đã tạo ra nhiều tít báo chỉ trích hơn là những chiến thắng của họ ở Serie A mùa này, lột xác và chơi một thứ bóng đá hay và thuyết phục đến như thế, từ phút đầu tiên đến phút cuối cùng. Một chi tiết khác: đấy là thắng lợi đầu tiên trước một đối thủ trực tiếp ở mùa này, và nhờ thế, Milan leo lên thứ 5, chỉ cách Fiorentina và Inter đầu bảng có 5 điểm. Đường phía trước còn rất dài và người hâm mộ hy vọng, những gì đã diễn ra không phải là một ảo ảnh mà là một thực tế chắc chắn. "Tôi không mong gì hơn là thấy những điều tích cực này tiếp tục", Mihajlovic nói sau trận. Các milanista cũng mong như vậy.
Đêm Olimpico, có một câu chuyện khác về Mihajlovic: Dusan, 13 tuổi, một trong năm đứa con của anh cũng có mặt ở Olimpico, trong trang phục Lazio và ở vai trò của một cậu bé nhặt bóng. Dusan Mihajlovic là một hậu vệ biên đầy triển vọng của Lazio. Vợ con của Mihajlovic vẫn sống Roma (trừ con gái lớn Viktoria, 18 tuổi, đang học ở Milano và sống gần anh). Lazio-Milan trở thành một trận derby trong gia đình Mihajlovic. Nhưng có lẽ, không có ai buồn khi Lazio thất bại. Vì một ngoại lệ: ai cũng là fan của "chủ hộ" Sinisa Mihajlovic...
Trương Anh Ngọc
(Từ Rome, Italy)
Tags