Chuỗi 13 trận bất bại kéo dài của MU từ tháng 11 năm ngoái đã gợi những kịch bản về một ứng viên vô địch Premier League mùa này. Rất nhanh, chỉ cần trận thua Sheffield United và trận hòa Arsenal trong 2 ngày để phủ định tất cả.
Thầy trò Ole Gunnar Solskjaer chẳng có gì sai khi nói về chức vô địch Premier League cách đây hai tuần, khi họ vẫn còn ngự trị trên đỉnh bảng xếp hạng. Thật tiếc, tất cả chỉ là một cơn ảo ảnh ngắn ngủi để che lấp sự thật về những vấn đề ngăn cản đội chủ sân Old Trafford thật sự sẵn sàng quay lại những năm tháng đỉnh cao thời Sir Alex Ferguson.
Những trận lớn không thắng đã thành bản chất
Tất cả đều biết Premier League là một giải đấu đường trường. Muốn vô địch, bạn phải tích lũy điểm số nhiều nhất có thể, không phân biệt đối thủ mạnh yếu ra sao. Một câu nói ví von về MU mùa trước: Cướp điểm của người giàu chia cho người nghèo. MU chơi rất hay trước các đội bóng mạnh, nhưng dễ dàng yếu bóng vía trước kẻ dưới cơ.
Từ đầu mùa giờ, thầy trò Solskjaer viết kịch bản theo thái cực ngược lại: Giải quyết dễ dàng những đối thủ nhỏ, nhưng mắc kẹt không lối thoát trong những trận đánh lớn. Những ý kiến phản đối nhận định ấy sẽ dẫn ra hai trận thua: Crystal Palace ở vòng mở màn và Sheffield United giữa tuần trước. Không sai, nhưng thầy trò Solskjaer biết giới hạn những cú trượt chân trước đối thủ dưới cơ mùa trước bằng việc tăng thêm chiến thắng mùa này, chỉ dấu cho thấy MU của Solskjaer chẳng ngán bất cứ hàng thủ lùi sâu nào.
Nhìn sang một góc khác mùa này, MU lại đánh mất sự can đảm, mạnh mẽ ở những trận đấu lớn. Tính cả trận Arsenal đêm thứ Bảy vừa qua, thầy trò Solskjaer không hề biết thắng một trận nào trong những cuộc đối đầu Big Six. 4 trận hòa không bàn thắng, 2 thất bại, đó không phải thành tích xứng tầm với một ứng viên vô địch Premier League như MU. Bàn thắng mở tỷ số của Bruno Fernandes trong trận thảm bại Tottenham 1-6, mỉa mai thay, lại chính là pha lập công duy nhất của MU trong những cuộc đối đầu Big Six.
Lỗi của Solskjaer, lỗi của Bruno Fernandes?
Những thống kê ấy có gợi ra điều gì biết nói sau thành tích tệ hại của MU? Chắc chắn HLV Solskjaer không hề vô can cho sự chuyển đổi tiêu cực mùa này. Đội chủ sân Old Trafford luôn biết cách tìm bàn thắng trước những đối thủ yếu, kể cả khi có phải chờ đến những phút bù giờ như pha lập công của Marcus Rashford trong chiến thắng Wolves ở vòng đấu cuối cùng của 2020.
Sự kiên nhẫn, chắt chiu cơ hội ấy không hề tồn tại mỗi khi MU đụng độ các đội bóng lớn. Nhìn cách Edinson Cavani hơn một lần phung phí những cơ hội “đá ra ngoài khó hơn đá vào trong” ở trận gặp Arsenal, tất cả đều phải lắc đầu ngao ngán. Solskjaer đã làm gì để tìm bàn thắng cho MU? Ông tung Anthony Martial vào sân trong hiệp một, nhưng chẳng phải một sự điều chỉnh chủ động mà phải đợi đến khi Scott McTominay rời cuộc chơi vì chấn thương. Gần cuối trận, Mason Greenwood mới được trao cơ hội khi những Marcus Rashford hay Cavani bất lực trong nhiệm vụ hạ gục sự xuất sắc của thủ thành Bernd Leno cùng hàng thủ kỷ luật của Arsenal dưới thời Mikel Arteta. MU đã lạc lối trên con đường đánh bại Arsenal suốt hơn 2 năm qua. Những gì diễn ra trong 90 phút ở sân Emirates chẳng đem đến kết cục sáng sủa nào cho thầy trò Solskjaer trong cuộc đua vô địch. Bản thân vị HLV người Na Uy tiếp tục bị đặt dấu hỏi về khả năng tạo ra những khác biệt từ việc thay người, thứ đã được nhìn thấy từ trận thua Sheffield United trước đó.
Thất vọng từ tướng, MU thêm buồn phiền khi chứng kiến Bruno Fernandes tiếp tục kéo dài chuỗi trận tịt ngòi lên con số 5. Trận đấu ở sân Emirates đánh dấu cột mốc tròn một năm tiền vệ người Bồ Đào Nha khoác áo MU. Anh đã chuyển mình cứu HLV Solskjaer khỏi nguy cơ mất việc, nhưng để kỳ vọng đây là một cầu thủ nâng tầm MU từ một đội bóng mất định dạng hậu Sir Alex Ferguson trở lại vị thế ứng viên vô địch dường như là một nhiệm vụ quá tầm. Những khoảnh khắc Fernandes được nhắc tên đêm thứ Bảy chẳng có gì đáng nhớ. Một cú đá vào chân Granit Xhaka nhưng thoát thẻ một cách may mắn, cùng pha đá phạt trực tiếp đưa bóng đi quá cao so với khung thành Arsenal.
Những trận đấu với nhóm Big Six là cơ hội rõ ràng để MU cho tất cả thấy họ sẵn sàng đi tìm lại ánh hào quang thời Sir Alex. Rốt cuộc, 90 phút ở Emirates chỉ làm tất cả nhận ra cái bóng Sir Alex để lại vẫn còn quá lớn và quá khó để bứt ra.
Đức Hùng
Tags