(Thethaovanhoa.vn) - Danh hiệu La Liga 2016-17 gần như đã nằm trong túi Real Madrid. Nhưng Luis Enrique và Barca không chấp nhận bỏ cuộc, trước 90 phút cuối cùng của mùa giải.
- Barcelona lên kế hoạch tri ân Luis Enrique theo cách đặc biệt
- Vừa đá, vừa cầu nguyện thôi, Luis Enrique!
- ĐIỂM NHẤN Espanyol 0-3 Barcelona: Chiến thắng may mắn của Luis Enrique. Barca rất cần Iniesta
- Trong men say chiến thắng và ca tụng Messi, đừng quên Luis Enrique
Trong lần cuối chỉ đạo ở sân Camp Nou, Luis Enrique sẽ chiến đấu đến cùng. Cuộc đời ông vốn dĩ là một chuỗi những cuộc chiến.
Hành trình đến với bóng đá
Luis Enrique ngay từ nhỏ đã không có thể trạng và thể hình tốt. Khi lên 5 tuổi, Enrique tương đối nhỏ so với bạn bè đồng trang lứa, và luôn bị chê khó làm được gì. Để chứng minh bản thân có thể chơi tốt các môn thể thao, và không có vấn đề về mặt thể lực, Enrique quyết định chơi bóng đá trong nhà, ở trường học Elisburu.
Sau đó, khi lên 7 tuổi, Enrique chuyển đến đá đội nhi đồng Xeitosa. Thành lập từ nửa thế trước, Xeitosa khi vừa ra đời đã hướng đến mục tiêu đào tạo các cầu thủ bóng đá trong nhà, độ tuổi 5-10. Kỹ năng chơi bóng xuất sắc của Enrique được Sporting Gijon để mắt đến. Năm 1981, sau sinh nhật thứ 11, Enrique gia nhập trung tâm bóng đá trẻ Gijon.
Enrique tập được 3 năm thì bị Gijon loại khỏi học viện. Các HLV chê thể trạng Enrique quá yếu. Dẫu vậy, Gijon cũng không quá phũ phàng với Enrique. Các quan chức ở đây đã quyết định giới thiệu Luis đến với Deportivo La Brana, đội bóng nghiệp dư nhưng có thể xem như sân sau của Gijon.
“Đó là một cậu bé khá thấp, người gầy gò và chân cũng nhỏ”, Ismael Fernandez, HLV phụ trách La Brana, đã tiếp nhận Enrique. Chỉ sau thời gian ngắn tiếp xúc, Ismael nhận thấy ở Enrique những giá trị đặc biệt mà các cầu thủ khác trong tay ông không có được. “Một cậu bé rất hiền, mỗi khi đến sân tập luôn mang theo bánh sandwich trong ba lô. Khi bước vào sân là một cậu bé hoàn toàn khác, chiến đấu mạnh mẽ, và rất giỏi ghi bàn. Cậu ấy không bao giờ phàn nàn gì, không sợ hãi và luôn chiến đấu đến cùng”.
Ở La Brana, Luis Enrique được HLV Ismael trao băng đội trưởng, dù nhỏ tuổi nhất trong đội. Một số người đã chất vấn Ismael về điều này, và ông đáp: “Cậu ấy không vắng buổi tập nào, cả khi trời mưa to. Cậu ấy nổi bật nhất trên sân tập, thi đấu nhiều nhất, ghi hầu hết các bàn thắng của đội, và quan trọng đam mê chơi bóng”.
Một buổi tối khi đã 18 tuổi, trong lúc gom những quả bóng cất đi sau buổi tập, Enrique hỏi Ismael. “Thưa HLV, tôi có thể đá giải hạng Ba không nhỉ?”. “Hạng Ba à? Không, không, cậu sẽ là cầu thủ chuyên nghiệp trong thời gian sớm thôi”. Chỉ vài tuần sau khi Ismael trả lời như thế, Gijon sửa sai bằng cách gọi Enrique trở lại. Gijon tổ chức trận đấu sát hạch trên sân El Molinon, và Enrique đã ghi một cú hat-trick hoàn hảo: Sút xa, chilena (tung người móc bóng ngược) và đánh đầu.
Gijon quyết định để chàng trai 18 tuổi Enrique đá đội B nhằm tích lũy kinh nghiệm. Chỉ sau một mùa giải, Enrique lên đội một, ghi 17 bàn sau 45 trận. Cũng chỉ một mùa với Gijon, Enrique được Real Madrid mua về, rồi cuộc hành trình với Barca. Trong 2 năm cuối sự nghiệp (2002-2004), Enrique là đội trưởng Barca.
Hành trình chiến đấu mới
“Cậu có khả năng huấn luyện”, Ismael khuyên Enrique một thời gian khá dài sau khi ông treo giày. Chính xác là 4 năm sau khi treo giày, Enrique bước vào nghệp huấn luyện với Barca B. Ông mang đến chuỗi kết quả mang tính lịch sử cho Barca, góp phần đào tạo rất nhiều tài năng cho La Masia. Rồi Lucho đến Roma, nơi thất bại về chuyên môn, nhưng thể hiện được cá tính khi buộc quyền lực Francesco Totti và Daniele De Rossi phải nghe lời.
Luis Enrique tiếp tục chiến đấu với Celta Vigo, nơi ông tạo được những dấu ấn đậm nét, mở cánh cửa trở lại Camp Nou mùa Hè 2014. Enrique trở về với nhiệm vụ đưa Barca tìm lại ổn định sau mùa giải thất bại với Tata Martino. Ngay trong ngày đầu tiên trở lại, ông phải nhập viện gấp để điều trị đau ruột thừa. Nhưng ông vẫn làm việc xuất sắc, tái hiện cú “ăn 3” thời Pep Guardiola (2008-09). Trong 3 năm qua, Lucho giành 8 danh hiệu.
Không dễ để có danh hiệu thứ 9 với Barca vào cuối tuần này, khi mà Real có lợi thế quá lớn. Nhưng điều đó không có nghĩa là Enrique bỏ cuộc. Enrique sẽ chiến đấu đến cùng để chia tay sân Camp Nou. Ít nhất, ông muốn ra đi trong tư thế ngẩng cao đầu.
Ngọc Huy
Thể thao & Văn hóa
Tags