(Thethaovanhoa.vn) - Là cái tên khiêm tốn, ngân sách rất hạn chế, nhưng Villarreal đang trải qua mùa giải được xem thành công, khi lần đầu tiên vào Chung kết Europa League.
Villarreal được xây dựng như một gia đình, với sự gần gũi.
Điều ấn tượng hơn, đội bóng của HLV Unai Emery như câu chuyện ngụ ngôn trong bóng đá thời đại dịch: Chiến thắng với số tiền chi ít nhất, cùng nền tảng được xây dựng từ "cây nhà lá vườn".
Gia đình hạnh phúc
Trong số 4 đội bóng tham dự các trận chung kết hai Cúp châu Âu mùa giải 2020-21, Villarreal là kẻ duy nhất không nằm trong nhóm nổi loạn, muốn hình thành Super League - giải đấu sụp đổ sau 24 tiếng đồng hồ - cách nay không lâu. Villarreal không có sức mạnh tài chính, cũng không có tiềm lực thương mại để những ông lớn mời chào. Trong khi đó, MU, Chelsea và Man City đều là những kẻ lắm tiền, được đầu tư bởi những tỷ phú giàu có từ nước ngoài.
Villarreal cũng khác biệt so với 3 đại diện của bóng đá Anh kể trên. Joel Glazer, thành viên trong gia đình chủ sở hữu MU, rất hiếm khi xuất hiện với đội. Nhà Glazer chủ yếu sống ở Mỹ, điều hành CLB từ xa. Roman Abramovich, ông chủ của Chelsea, từ lâu không còn cư trú ở Anh. Mansour bin Zayed Al Nahyan, chủ sở hữu chính của Man City, là một nhân vật xa rời ánh hào quang. Đúng hơn, ông hoàng Abu Dhabi, UAE, tận hưởng cuộc sống theo cách của giới siêu giàu, hiếm khi xuất hiện trước công chúng.
Fernando Roig, chủ tịch của Villarreal, thì sao? “Chúng tôi có sự khác biệt về phương pháp tiếp cận”, Jose Manuel Llaneza - người phụ trách thể thao của đội bóng thị trấn Vila-real suốt 24 năm qua - nói về phương pháp làm việc. Phương pháp tiếp cận mà ông Llaneza nhắc đến là sự gần gũi giữa Chủ tịch Roig và các cầu thủ. Fernando Roig luôn xuống sân, hoặc vào phòng thay đồ trò chuyện với cầu thủ. Từ đó, Villarreal giống như một phần trong đại gia đình thuộc chuỗi bán lẻ Mercadona mà Roig làm chủ.
“Từ Chủ tịch Fernando Roig đến các cầu thủ, mọi nhân viên CLB đều gần gũi. Đây là chìa khóa để thành công”, Llaneza giải thích.
Fernando Roig mua lại Villarreal năm 1997, khi CLB đang đá giải hạng Nhì. Năm 1998, Villarreal lên La Liga. Dù xuống hạng ở mùa tiếp theo, nhưng ngay sau đó “Tàu ngầm vàng” trở lại hạng đấu cao nhất. Từ đó đến nay, lần duy nhất họ phải đá ở Segunda là mùa 2012-13. Mùa 2005-06, Villarreal của Roig từng vào Bán kết Champions League. Họ còn 3 lần khác vào Bán kết Europa League (2003-04, 2010-11, 2015-16).
Hiện tại, ngân sách của Villarreal hơn 100 triệu euro, nhỏ hơn 3 lần so với ngân sách Arsenal - đối thủ mà họ vừa loại để lần đầu tiên trong lịch sử vào chung kết Cúp châu lục. Villarreal chỉ tiêu 33,65 triệu euro cho chuyển nhượng mùa này (bán 25,65). Con số này thấp hơn nhiều Arsenal, đội mua sắm hết 85 triệu euro. 50 triệu trong số này dành cho Thomas Partey.
Chuyện ngụ ngôn của bóng đá hiện đại
Tác động của Covid-19 đến các đội bóng là rất lớn. Chính vì thế, 12 đội mới đứng ra thành lập Super League. Villarreal giảm thiểu tối đa thiệt hại. Một phần nhờ vào chính sách thể thao được xây dựng từ nhiều năm qua, và không thay đổi. Villarreal hoạt động dựa trên tiêu chí bán để mua. Từ mùa Hè 2016, Villarreal mua cầu thủ với tổng giá trị 270 triệu euro, bán ra 286 triệu euro. Bại tướng Arsenal của họ? 590 triệu euro mua cầu thủ mới, bán lại 246 triệu euro.
Không chỉ vậy, Villarreal thành công nhờ “cây nhà lá vườn”. Đây là công lớn của Llaneza. Ở trận lượt về bán kết với Arsenal trên sân Emirates, 8 trong 16 cầu thủ mà HLV Unai Emery sử dụng vốn được chính Villarreal đào tạo. Họ là Chukwueze, Mario Gaspar, Pau Torres, Trigueros, Gerard Moreno, Yeremi Pino, Alberto Moreno và Pedraza. Có những người trong số này đã thi đấu được 10 năm.
Với số lượng nhiều cầu thủ tự đào tạo, những hợp đồng mới của Villarreal cũng dễ dàng hòa nhập, như Raul Albiol, Dani Parejo, Iborra. Tất nhiên, Unai Emery cũng không mất nhiều thời gian để xây dựng những mắt xích thành tập thể. Sau 4 năm ra nước ngoài làm việc, Unai Emery như tìm thấy môi trường lý tưởng cùng Villarreal. “Những sản phẩm tự đào tạo giúp các nhân tố mới nhanh chóng thích nghi với học thuyết bóng đá của CLB”, ông Llaneza tự hào.
“Có 3 người Anh và 1 người Tây Ban Nha nhỏ, gọi là Villarreal”, Chủ tịch Fernando Roig nói về hai trận chung kết. Ông muốn Villarreal của mình phá vỡ thế bá chủ của người Anh. Cho dù Villarreal thành công hay thất bại, thì Fernando Roig vẫn xứng đáng được khen ngợi. Ông viết câu chuyện ngụ ngôn đặc biệt, đưa đội bóng của đô thị 50.000 dân vào chung kết Cúp châu Âu. Chỉ có Monaco (39.000 dân) và Bastia (Pháp, 48.000) là những đô thị ít dân hơn từng vào chung kết Champions League 2004 và UEFA Cup 1978. Số dân Vila-real thậm chí không lấp đầy được số ghế ở Old Trafford (76.000), sân nhà của MU - đối thủ mà Villarreal sẽ gặp đêm mai.
Sau trận chung kết ở Ba Lan, rất có thể một số cầu thủ sẽ rời Villarreal (Pau Torres, Gerard Moreno). Nhưng điều kỳ diệu "Tàu ngầm vàng" sẽ không dừng lại.
Ngọc Huy
Tags